giao dịch không dứt tổng tài đại nhân

Đọc sách truyên Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng - Chương 84-1 Full gacsach Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm . Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng - Chương 84-1 Full online| Đọc sách truyện hay tại Gác Sách truyenfull ‌Để thực hiện giao dịch chuyển nhượng, hai bên sẽ phải thực hiện giao dịch khá lòng vòng ‌Rủi ro khi mua đất tái định cư chưa có Giấy chứng nhận Quyền sử dụng đất ‌Hợp đồng ủy quyền bị vô hiệu ‌Bên chuyển nhượng đơn phương chấm dứt hợp đồng Quản lý tài chính cá nhân hiệu quả bằng nền tảng tri thức đầu tư và hệ thống công cụ hỗ trợ thân thiện, DV chuyên biệt và SP đa dạng. VNDIRECT - Con đường Bảo an tài chính và Sức khoẻ đầu tưVNDIRECT Vay Tiền Cấp Tốc Online Cmnd. Đánh giá từ 56 lượt Giao dịch không dứt Tổng tài đại nhân, đừng quá hư hỏng - Đang tiến hành - Đồ Lạp Hồng ĐậuGiới thiệu truyện ngôn tình đặc sắc này"Bé con, em ngoan một chút! Tối nay anh sẽ không bỏ qua cho em..."Đêm hôm tay bị cà vạt trói chặt cột ở đầu giường. Cô bỗng bị anh xem là người phụ nữ khác, bị anh xâm chiếm hết lần này tới lần khác mà không thấy thỏa khóc thành có biết, người bây giờ ngủ dưới người anh, bị anh tùy ý hành hạ, ngày mai sẽ trở thành chị dâu của anh không?...Cô thật sự là cô dâu, thật sự là cô dâu của nhà giàu có, mọi người đều không ngừng hâm bên ngoài cả đêm lại bị người khác tính kế, xảy ra quan hệ tình một đêm với em trai của chồng sắp sau, đứng trong giáo đường. Bạn thân lại đột nhiên xông vào trong lễ cưới xé rách áo cưới trên người cô mặt với một vài vết hôn xanh tím trên người "Em trai của chồng sắp cưới" thân là phù rể mang theo vẻ mặt khinh bỉ, chế nhạo cô không biết xấu cười rơi nước mắt. Quay đầu, xoay người rời đi. Nếu anh biết, vết hôn trên người cô đều do một tay anh đã tạo ra, có phải cũng sẽ chửi mình không biết xấu hổ hay không?...Vài năm sau, mang theo đứa con trở lại thành phố này một lần ngờ, danh tiếng Triển gia năm đó lại xuống dốc không phanh. Người đã từng là chú rể đã sớm vắng mặt khỏi đời này, kể cả anh cũng biến mất không thấy không nghĩ tới, người mà cô cho rằng cả đời sẽ không còn gặp lại nữa vẫn sẽ gặp lại....Anh không ngừng làm nhục cô chỉ vì báo thù. Rồi sau đó, bỗng nhiên lại nói là yêu cô, muốn kết hôn với ngu ngốc tin anh, nhưng không nghĩ rằng...Trong ngày hôm ấy tuyên bố tin tức kết hôn, anh lại kéo một cô gái khác xuất hiện. “Lương Yên, cậu đã tới chưa? Tớ ở phòng số 1129 đó. Nhanh lên một chút! Đang chờ cậu tới làm party độc thân cuối cùng này!” Lê Man Thanh lại gọi điện thoại tới thúc giục.“Biết rồi biết rồi, lập tức tới ngay, chờ tớ.” Lương Yên rón ra rón rén chạy từ trong nhà ra, lên xe taxi. Mặc dù cô cũng không phải là người mê chơi quá nhiều, nhưng dù sao tối nay là đêm độc thân cuối cùng, cô không có lý gì mà khiến cho đêm này trở nên bình mai cô sẽ phải gả cho con trai lớn của Triển gia. Đối với chuyện này, cả Tịch gia đều phấn khởi, ngoại trừ Lương Yên, thân là cô rể là Triển Mộ Khoa, người nối nghiệp của tập đoàn Triển thị, bất kể là nhân phẩm, tướng mạo, hay là gia đình và bản thân anh ta mà nói, đều là người đàn ông tốt đi ngàn dặm mới tìm được. Không biết có bao nhiêu người phụ nữ ước ao ghen tị vì Lương Yên có thể gả cho một người đàn ông tốt như thân của cô, Lê Man Thanh chính là người hâm mộ cô kinh khủng nhất. Nhưng Lương Yên cũng không vì thế mà mừng rỡ.......Bên kia, trong khách sạn, Lê Man Thanh cúp điện thoại, lướt mắt nhìn người đàn ông to con trong phòng.“Ừ, hai vạn đồng, anh làm đứa con gái lát nữa sẽ tới cho tôi. Tốt nhất là làm kịch liệt một chút! Để lại chút bằng chứng ở trên người, thuận tiện cho tôi bắt gian hơn.” Lê Man Thanh quăng hai bó tiền vào trên thân người đàn đàn ông kia đếm tiền, cười, “Tiểu thư, thủ đoạn thật độc ác. Chậc chậc, quả nhiên thứ độc ác nhất chính là lòng dạ đàn bà.”“Anh chỉ cần để ý chuyện thu tiền làm việc, sao lại để ý nhiều chuyện như vậy!” Lê Man Thanh hừ một tiếng, cầm túi xách lên đóng sầm cửa phòng rồi đi ra ngoài, chỉ chờ người phụ nữ tự cho là hạnh phúc kia tự chui đầu vào lưới!Từ nhỏ đến lớn, Tịch Lương Yên đều là món châu báu mà mọi người nâng niu trong lòng bàn tay, mà rõ ràng Lê Man Thanh cũng ưu tú hơn cô về bất cứ cái gì, nhưng ngay cả một gia đình đầm ấm đầy đủ cũng không ta ghen tị với sự may mắn của Lương Yên, bây giờ lại càng ghen tị hơn vì cô mới vừa tốt nghiệp, thế nhưng đã có một ông chồng ưu tú chờ cưới cô rồi. Chuyện này quả thật là không thể tha thứ được!Cho nên, cô ta căn bản không muốn nhìn thấy buổi hôn lễ này thành công!......Trong hành lang dài của khách sạn năm sao.“Này, tôi đã nói là cậu đừng uống nhiều như vậy mà!” Kiều Tề Thiêm ôm lấy Triển Mộ Nham đã uống đến say khướt, đá một cước làm văng cánh cửa phòng chú ý đến con số 6’ trên cửa, khi anh ta dùng lực, số 6’ đã xoay vòng, biến thành số 9’.Vào gian phòng, Kiều Tề Thiêm mở đèn, tức giận vứt Triển Mộ Nham lên giường, vừa rút cà vạt trên cổ ra, vừa lẩm bẩm “Ngày mai cậu làm phù rể, mà còn uống tới như vậy, có lầm hay không! Không phải Chân Niệm Niệm đã đi rồi à? Cậu nói xem cậu đến mức nào rồi?”Ba chữ “Chân Niệm Niệm” khiến Triển Mộ Nham cau lại đôi mày xinh đẹp, rút cái gối dưới đầu ra rồi ném về phía Kiều Tề Thiêm, “Cậu câm miệng cho tôi!”“Hừ, cậu không cho tôi nói thì tôi càng phải nói.” Kiều Tề Thiêm vững vàng đón nhận lấy cái gối đầu, lại ném ngược trở về, “Cậu nhìn thử cái bộ dạng không có tiền đồ này của cậu đi! Cậu là nhị thiếu gia của Triển gia đó, núi vàng núi bạc từng ngọn, muốn kiểu phụ nữ nào mà chẳng có, thế mà thua bởi Chân......”Người này lại lải nhải y chang phụ nữ!Triển Mộ Nham bị lẩm bẩm đến phiền, khó chịu nhảy dựng từ trên giường, tóm lấy Kiều Tề Thiêm rồi đẩy anh ta ra ngoài cửa, “Cút cút cút! Đừng có làm ồn tôi!”“Này......” Kiều Tề Thiêm còn muốn lên tiếng, nhưng cửa cũng đã bị đóng sầm lại một cách hung hăng, chỉ để lại cánh cửa gỗ lạnh như băng. Anh ta chán nản xoa xoa mũi, “Hừ, không biết lòng người tốt!” “Anh……” Thanh âm của Chân Niệm Niệm gần như phát run, cô ta không nhịn được nâng cao âm điệu, “Tịch Khuynh Viễn, anh ích kỷ! Có phải là anh lo lắng sau khi tôi và anh ly hôn Triển Mộ Nham sẽ ở chung một chỗ với tôi. Đến lúc đó, Tịch Lương Yên sẽ hoàn toàn không cơ cơ hội!”Lý do này khiến cho Lương Yên kinh ngạc không thôi…Thế nhưng Tịch Khuynh Viễn cũng không có phản bác, “Tôi thừa nhận, đây là nguyên nhân quan trọng nhất.”“Vì muốn Lương Yên hạnh phúc, anh phải hy sinh tôi sao?” Chân Niệm Niệm không cam lòng, âm thanh đã có chút nghẹn lúc lâu sau cũng không thấy Tịch Khuynh Viễn cũng không lên lâu thật lâu, mới nghe anh ta ủ dột mở miệng “Xin lỗi, đây là điều duy nhất tôi có thể giúp Lương Yên…..”Anh ta vốn định ngăn cản Lương yên và Triển Mộ Nham ở chung một chỗ, nhưng anh ta làm gì dám nhẫn tâm nhìn bộ dạng đau thấu tim gan của Lương Yên?“Tôi sẽ cố gắng đôi tốt với em, giống như những cặp vợ chồng bình thường khác....” anh tiếp tục mở miệng, thanh âm mang theo sự bảo Niệm Niệm che lỗ tai, lắc đầu liên tục, “Không! Tôi không cần những thứ này! Tôi muốn ly hôn! Tịch Khuynh Viễn, anh không thể ích kỷ như vậy! Anh nhất định sẽ gặp báo ứng!”“Xin lỗi.” Tịch Khuynh Viễn nhẹ nhàng nói. Nếu thật sự có báo ứng, vì Lương Yên anh cũng tình nguyện chịu đựng báo Khuynh Viễn kéo cửa ra, đĩ ra mắt Lương Yên ngập nước, chợt trốn vào trong góc. Đợi đến khi Tịch Khuynh Viễn đi xuống lầu, cô mới đi ra Yên khe khẽ đẩy cửa ra, chỉ thấy Chân Niệm Niệm đã ngã xuống giường khóc nức nhẹ nhàng đến gần, muốn nói cái gì đó nhưng lại không biết nên nói như thế nào. Cuối cùng chỉ nhẹ nhàng gọi Chân Niệm Niệm một tiếng “Chị dâu.”“Đủ rồi, Tịch Lương Yên, cô đừng kêu tôi là chị dâu nữa.” Chân Niệm Niệm nghe được âm thanh của Lương Yên lập tức ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú giờ đã vương đầy nước mắt, nhìn mà khiến người ta đau ta uất ức nhìn Lương Yên, tố cáo “Tịch Lương Yên, cô thật tốt. Có một người anh trai tốt yêu thương cô như vậy!”Cô ta cố ý nhấn mạnh hai chữ “anh trai” thật nặng. Nhưng Lương Yên lại không có suy nghĩ nhiều, chỉ nghe cô ta tiếp tục nói “Cô cũng giống anh trai cô sao, cũng cho là chỉ cần tôi không ly hôn, không cùng Mộ Nham ở chung một chỗ thì cô sẽ có cơ hội sao?”Lương Yên nhẹ nhàng lắc đầu. Cô chưa từng có suy nghĩ như Niệm Niệm si ngốc cười, “Lương Yên, đời này cô và Mộ Nham là chuyện không tưởng. Cho dù tôi không có ly hôn, Mộ Nham cũng sẽ không ghét bỏ tôi. Tối hôm qua, chúng tôi ở cùng nhau cả đêm. Anh ấy rất thương tôi, rất thích tôi, vượt xa tưởng tượng của các người.”Lương Yên nắm chặt hai tay đang rũ xuống bên người, thân thể nghe run.……………………………………………………………..Đúng vậy, cô nên sớm nghĩ tới mới phải, đêm qua bọn họ thực sụ ở cùng nhau. Nhưng nghe được chính miệng Niệm Niệm nói ra cô vẫn cảm thấy có chút khó hôm qua, tại sao anh đột nhiện hôn cô, tại sao sẽ phát triển đến một bước kia?Nếu như không có cú điện thoại kia của Niệm Niệm, có phải bọn họ sẽ tiếp tục nữa hay không?Hoặc là nói, nụ hôn dịu dàng và đoạn triền miên dày đắc kia chỉ là lúc cả hai ý loạn tình mê mà thôi—— chỉ là vấn đề về sinh lý, không liên quan gì đến tình Yên cũng không muốn nghĩ tiếp nữa, cô có chút thẫn thờ đi ra khỏi phòng của Niệm Niệm. Đóng cửa rồi cô vẫn còn nghe thấy tiếng khóc không cam lòng của Chân Niệm Niệm.……………………………Đường phân cách…………………………………Lương yên đến công ty, lại thêm một lần bị khi quẹt thẻ nhân viên xong, cô lập tức bắt đầu làm vội dự án. Dự án lần này chỉ cho phép thành công không cho phép thất bại. Lúc này, cô không thể tiếp tục đợi nữa.“Lương Yên, tổng giám đốc bảo cậu pha cà phê rồi mang vào.” Tiểu Chùy nhận điện thoại rồi phất phất tay với Lương sắc Lương Yên phức tạp nhìn cửa phòng làm việc của tổng giám đốc đang đóng chặt. Rèm cũng kéo xuống, làm cô không thấy được bóng dáng của mấp máy môi, lắc lắc tập tài liệu trong tay với Tiểu Chùy, “Tớ muốn xuống bộ phận kế toán ở dưới lầu một chuyến. Cậu giúp tớ mang vào nhé. Làm phiền rồi!”“Vậy cũng tốt.” Tiểu Chùy gật đầu, hỏi Lương Yên, “Có muốn đổi thành sữa tươi theo quy tắc của cậu không?”Lương Yên chần chờ, lắc đầu, “Không cần. Lấy cà phê đi.”Về sau, sẽ có người chuẩn bị sữa tươi thay anh. Thế nhưng không phải là cô….………..Triển Mộ Nham đang xem thị trường chứng khoán, sau khi thư ký đi vào anh lập tức ngẩng đầu nhìn thấy là Tiểu Chùy, Triển Mộ Nham híp híp mắt, “Tại sao lại là cô?”“Trong tay Tịch thư ký còn có chút việc, cho nên nhờ tôi đi vào hộ.”“A.” Triển Mộ Nham ngắm nhìn cái chén kia, mùi thơm nồng của cà phê tỏa ra, thế nhưng trong lòng anh tự dưng dâng lên mất như đã thành thói quen, có người tự ý đổi cà phê của anh thành sữa dù anh đã bày tỏ kháng nghị vô số lần!“Tổng giám đốc, ngài không thích cà phê sao? Có muốn đổi thành sữa tươi hay không?”

giao dịch không dứt tổng tài đại nhân